Parasite đã làm nên lịch sử khi trở thành bộ phim Hàn Quốc đầu tiên được trao giải Cành cọ vàng tại Cannes và được đề cử giải Oscar ở sáu hạng mục, bao gồm cả hạng mục Phim hay nhất và Phim quốc tế hay nhất và cuối cùng một bất ngờ lớn cho lịch sử điện ảnh Châu Á là bộ phim đã nhận tới 4 tượng vàng Oscar bao gồm: Phim truyện xuất sắc, Đạo diễn xuất sắc, Phim quốc tế xuất sắc và Kịch bản gốc xuất sắc – Những giải thưởng quan trọng nhất của Oscar.
Jinmo Yang – Người đã làm việc lâu năm cùng đạo diễn Bong Joon Ho, đã sẵn sàng làm nên lịch sử khi trở thành Editor Hàn Quốc đầu tiên giành giải Dựng phim xuất sắc nhất tại Oscar. Với the ACE Eddie for Best Edited Dramatic Feature, anh ấy đã được xem một ứng cử viên hàng đầu cho Oscar. Trong 11 trong 15 năm qua, người chiến thắng hạng mục Best edited dramatic feature” đã tiếp tục giành giải Oscar cho Dựng phim xuất sắc nhất.
Mặc dù con đường từ Hàn Quốc đến Đại lộ danh vọng Hollywood tương đối ngắn đối với Jinmo, nhưng xét về số lượng và chất lượng của các bộ phim Hàn Quốc, con đường đến với sự công nhận Oscar đã dài hơn một chút.
Vì vậy, có lẽ đã đến lúc chúng ta trong ngành công nghiệp điện ảnh Mỹ nhìn kỹ hơn vào một số bộ phim và các nhà làm phim có những bước tiến lớn trên mạch phim quốc tế, như Bong đã lưu ý trong bài phát biểu nhận giải Quả cầu vàng của mình, “vượt qua rào cản cao một inch của phụ đề”
Sơ lược về lịch sử điện ảnh Hàn Quốc
Bong chính xác là một người mới làm Đạo diễn. Bộ phim đột phá của anh, Memories of Murder (2003) vừa là một thành công thương mại và nghệ thuật ở Hàn Quốc và nước ngoài, và The Host (2006), đã giành được một vị trí Cannes Directors’ Fortnight tại Cannes, đã trở thành một hit tại phòng vé tại Hàn Quốc. Từ Mother (2010) đến Snowpiercer (2013) đến Okja (2017), các bộ phim Bong tiếp tục giành được nhiều lời khen ngợi và thành công phòng vé quốc tế.
Bong chỉ là một trong một số Đạo diễn Hàn Quốc được đánh giá cao của thế hệ đó. Park Chan Wook là người được khán giả và đạo diễn người Mỹ tôn sùng, không ai khác ngoài năm ngoái, đạo diễn được đề cử Oscar, Spike Lee, người làm lại tác phẩm kinh điển Oldboy (2013) của ông.
Park đã giành được hàng chục giải thưởng, từ BAFTA cho Phim hay nhất Không phải bằng tiếng Anh cho Ah-ga-ssi đến Giải thưởng của Ban giám khảo tại Cannes cho cả Bakjwi và Oldboy.
Như Jinmo đã lưu ý trong bài viết trước của chúng tôi về Parasite, cộng đồng phim Hàn Quốc là một nhóm hỗ trợ chặt chẽ và hỗ trợ lẫn nhau, các thành viên của nó làm việc cùng nhau trong các dự án khác của nhau về năng lực và vai trò khác nhau.
Park từng là nhà sản xuất của Snowpiercer và là một trong những nhà sản xuất điều hành (cùng với Bong) cho loạt phim truyền hình ăn khách, hiện đang được sản xuất. Jinmo trước đây đã làm việc với Park trong bộ phim tài liệu “Bitter Sweet Seoul” và với Kim Jee Woon (một người bạn và những người cùng thời khác của Bong và Park) trong “The Age of Shadows”.
Tùy thuộc vào số liệu thống kê mà bạn nhìn vào, ngành công nghiệp điện ảnh Hàn Quốc xếp ở đâu đó lớn thứ năm và thứ bảy trên thế giới, chạy rất gần với Nhật Bản và Pháp. Vậy tại sao phải mất quá lâu để các bộ phim Hàn Quốc có được vị trí trong số những bộ phim có quốc tịch khác được Viện hàn lâm công nhận rộng rãi như vậy.
Yếu tố phim trường
Khi chúng ta nói về ngành công nghiệp điện ảnh Mỹ, các trường điện ảnh hàng đầu luôn là một phần lớn của cuộc trò chuyện. USC, UCLA, NYU, AFI, Columbia và CalArts đã chịu trách nhiệm đào tạo một số đạo diễn đáng chú ý nhất của Làn sóng mới của Mỹ những năm 1960-1980, bao gồm Steven Spielberg, George Lucas, Francis Ford Coppola, Martin Scorsese, Tim Burton và Spike Lee.
Bong, cùng với nhiều đạo diễn của Làn sóng mới Hàn Quốc, đã tham dự Học viện Nghệ thuật Điện ảnh Hàn Quốc (KAFA), được xếp hạng trong số các trường điện ảnh hàng đầu trên thế giới. Thực tế là rất nhiều đạo diễn thành công nhất của Hàn Quốc đã học tập từ KAFA đã thực sự hợp pháp hóa việc làm phim như một nghề.
Trước đây, mọi người thường không muốn con mình đến trường nghệ thuật, ông Jin Jinmo nói. Họ muốn con mình trở thành bác sĩ hoặc luật sư. Nhưng khi ngành công nghiệp điện ảnh Hàn Quốc đã trở nên rất thành công, phần lớn là do chất lượng của các trường điện ảnh, đi vào con đường nghệ thuật đã trở nên được chấp nhận hơn nhiều.
Jinmo theo học trường Cao đẳng Bard ở New York, sau khi cha mẹ anh chuyển đến Hoa Kỳ khi anh còn là một học sinh trung học. Không giống như các trường làm phim lớn, chương trình Bard học hướng đến các sinh viên tạo ra các bộ phim nghệ thuật và học cách làm mọi thứ từ chỉ đạo đến dựng phim đến âm nhạc. Điều đó làm Jinmo phát hiện ra tình yêu với việc dựng phim và cơ sở của mình với VFX, tạo ra một lối đi riêng cho phép anh ta nổi bật so với các Editor đầy tham vọng khác.
Ban đầu dự định trở thành một đạo diễn, chiến lược của ông để thực hiện các dịch vụ dựng phim tại set quay là dành nhiều thời gian nhất có thể để học bằng cách xem các đạo diễn khác hành động. Mười năm trôi qua, và Jinmo phát hiện ra rằng anh chắc chắn là một Editor chân chính.
Mối quan hệ giữa Đạo diễn và Editor
Khi nói đến việc chốt đoạn phim cuối cùng của bộ phim, có lẽ không có mối quan hệ nào quan trọng hơn mối quan hệ của đạo diễn và dựng phim. Jinmo bắt đầu làm việc với Bong trên Snowpiercer, nơi anh đóng vai trò là Editor tại chỗ và VFX.
Xem Bong làm việc và cho anh ta khả năng chuẩn hóa trong buổi quay đã giúp Jinmo tìm hiểu sự nhạy cảm nghệ thuật và cách làm việc của Bong, và là chìa khóa để tạo nền tảng cho sự hợp tác liên tục của họ.
Như tất cả những người đã bình luận về “Parasite” đã lưu ý, Bong tạo ra storyboards chi tiết và theo dõi chúng một cách chính xác, quay mà không có bất kì phương án backup nào. “Ông ấy có một ý tưởng rất rõ ràng trong đầu về việc bộ phim sẽ đi cùng nhau như thế nào”, ông Jin Jinmo nói. “Mọi thứ như thể anh ấy đã chỉnh sửa bộ phim trong đầu mình.”
Bởi vì Bong đã có một ý tưởng rõ ràng về cách tất cả các mảnh ghép lại với nhau và đã quay rất cẩn thận, họ có thể dành nhiều thời gian hơn để điều chỉnh bộ phim, hoàn thiện toàn bộ cách nó trôi chảy. Parasite là sự hợp tác thứ ba của họ (Jinmo cũng đã chỉnh sửa Okja) và họ đã thiết lập một mối quan hệ và nhịp điệu dẫn đến việc tạo ra bộ phim phá vỡ rào cản ngôn ngữ.
Ngữ pháp của phim
Nếu bạn nói chuyện với các editor, họ sẽ thường đề cập đến “Ngữ pháp” của một bộ phim. Họ có sử dụng nhiều đoạn cắt ngắn hoặc flash frames không? Điều đó có quá dài, uể oải? Họ có sử dụng nhiều cận cảnh không hay sử dụng chúng một cách tiết kiệm để đạt hiệu quả tối đa?
Khi các nhà dựng phim và đạo diễn đồng bộ với nhau, họ làm việc cùng nhau để thiết lập ngữ pháp đó. Ngay cả khi các cảnh quay được sắp xếp sẵn (như trong trường hợp của Ký sinh trùng), điều thực sự làm cho một bộ phim hoạt động tổng thể là cách chúng tối đa hóa những gì được quay bằng cách chọn các mảnh ghép khớp với nhau để làm sâu sắc thêm nội dung và ảnh hưởng của bộ phim.
Điều đáng chú ý là một số Dựng phim vĩ đại nhất cảm thấy, như Jinmo, nếu họ làm tốt công việc của họ, công việc của họ sẽ trở nên vô hình. Năm đặc biệt này có hai bộ phim mà có thể nói cụ thể. Ký sinh trùng, bao gồm tổng cộng 960 đoạn cắt làm cho các chuỗi cảnh đầy hành động chảy liền mạch.
Và sau đó là Lee Smith, Dựng phim của 1917, người đã phải tạo ra một bộ phim trông giống như một bộ phim liên tục (One take), nhưng rõ ràng là không như vậy. Kiểu dựng vô hình đó là điều mà các nhóm dựng phim làm được những điều tuyệt vời. Nó không hào nhoáng. Thay vào đó, nó thu hút khán giả đi sâu hơn vào câu chuyện, cho phép họ tập trung vào các yếu tố cần thiết và cảm nhận đầy đủ ý định của đạo diễn.
Ngôn ngữ điện ảnh
Hầu hết các dựng phim và đạo diễn vĩ đại đều tìm thấy nguồn cảm hứng trong công việc của những người vĩ đại đến trước họ. Jinmo trích dẫn các bộ phim của những năm 1970 và 1980 ở Mỹ là nguồn cảm hứng lớn nhất của ông, đặc biệt là sự hợp tác của Walter Murch-Francis Ford Coppola.
Jinmo nói: Walter Murch và Nghệ thuật dựng phim của Michael Ondaatje. Bất cứ khi nào tôi gặp khó khăn, tôi mở cuốn sách đó ra để tìm phương hướng. Tôi muốn giới thiệu nó cho mọi nhà dựng phim.
Tất cả đều xuất phát từ điều này: Có nhiều điểm tương đồng hơn là sự khác biệt trong cách các nhà làm phim Làn sóng mới của Mỹ và Hàn Quốc tiếp cận công việc của họ. Như Bong đã nói một cách nổi tiếng, “Chúng tôi chỉ sử dụng một ngôn ngữ là ngôn ngữ điện ảnh.”
Với Parasite đã làm nên lịch sử Oscar, không khó để tưởng tượng các nhà làm phim Mỹ cũng được truyền cảm hứng tương tự từ sự hợp tác tuyệt vời của Jinmo và Bong Bong, hay những bộ phim từ khắp nơi trên thế giới cuối cùng sẽ có một con đường rõ ràng đến khán giả và các tổ chức giải thưởng Mỹ của chúng ta.
Một lần nữa xin chúc mừng Parasite là bộ phim Hàn Quốc duy nhất góp mặt trong đề cử và cũng là bộ phim tạo nên kỳ tích chưa từng có cho điện ảnh xứ sở kim chi nói riêng và châu Á nói chung.
Nguồn: Blog.frame.io
Pixel Factory sưu tầm và biên dịch!